Bước vào cấp III tôi vừa tròn 16 tuổi, cái tuổi trăng tròn rất ngây thơ ngộ nghĩnh và hồn nhiên. Hai năm đầu học phổ thông tôi chỉ là một học sinh trung bình khá, năm lớp 12 cuối cấp tôi rất cố gắng để đỗ tốt nghiệp và đại học. Ngày chia tay cuối năm cả lớp tươi cười vui vẻ vậy mà trong mỗi nụ cười đó luôn ẩn hiện nỗi buồn da diết đời học sinh. Thế là 12 năm học đã trôi qua, mỗi người đều có một định hướng cho riêng mình trong tương lai. Tôi nhớ mãi ngày ấy khi buổi liên hoan gần kết thúc chúng tôi đi chụp ảnh để làm kỷ niệm, tôi biết bạn ấy yêu tôi từ khi tôi bước vào lớp 10 và tôi cũng vậy nhưng cả hai đều không dám nói. Chúng tôi chỉ quan tâm đến nhau trong một khoảng cách nhất định,   đồ chơi ảo thuật   hôm đó cả hai đã chụp ảnh với nhau tôi rất vui và còn e ngại thẹn thùng, mặt tôi đã đỏ như gấc và rồi chúng tôi chia tay không ai dám nói điều gì thêm nữa.

Bạn đang muốn sắm cho mình một món dụng cụ ảo thuật đường phố: Click here để đến với những tiết mục cực kì thú vị và cũng không kém phần hồi hộp qua bộ dụng cụ ảo thuật nhằm “Đánh lừa thị giác” của những người bạn quanh ta. Các dụng cụ ảo thuật này sẽ cho phép bạn nhìn thấy những thứ không thực sự tồn tại hoặc đã được khéo léo sắp xếp để những gì bạn thấy không đúng với thực tế. Giúp cho mọi người thích những gì bạn trình diễn và thỏa chí tò mò, và bạn đem lại những phút giây thư giãn cho mọi người nhé!
Bạn có thể xem thêm: Dụng cụ ảo thuật bài

Câu chuyện tôi là những bước ngoặt của cuộc đời tôi đã trải qua và hoàn toàn là có thật. Giờ tôi mới được 32 mùa xuân thôi, cuộc đời còn dài lắm phải không? Nhưng ông trời cũng không lấy tất của ai đi bao giờ, hy vọng hạnh phúc luôn mỉm cười với tất cả chúng ta.


0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Web Tin Tuc © 2013. All Rights Reserved. Powered by Blogger
Top