Ba lọm thọm dắt chiếc cub 50 ra cửa. Con thay vội bộ đồng phục học trò, đeo cặp sách, leo vội lên xe ba. Mẹ đi làm từ tinh sương sáng nên mỗi ngày, ba cáng đáng việc đón đưa con đi học. Ba gặp mẹ khi đã ở tuổi bên kia dốc cuộc thế. Ngày con còn nhỏ mỗi lần ba đến trường đón con, bạn bè trêu đùa: “Ông ngoại của My kìa”. Khi ấy con luôn hổ ngươi với bạn bè và nhiều lần chỉ ước ba đừng đi rước con. Nhưng thời gian dần qua, con cũng quen với việc để ba đưa rước, bạn bè cũng không còn tò mò hay thắc mắc vì sao con có ba già như ông ngoại.Năm nay con học cuối cấp 3, ba vẫn   đồ chơi đất nặn   ngày hai buổi đưa đón con đến trường. Suốt 12 năm qua, con đã quen với việc mỗi ngày ngồi sau xe của ba. Thỉnh thoảng con xem đó như một nghĩa vụ của ba, chẳng cần quan hoài đến thời tiết nắng mưa hay tuổi tác của ba.


Bạn đang tìm một loạiđất nặn cho bé, để bé có thể thỏa sức sáng tạo... Nhưng bạn còn băn khoăn một số lo ngại:

  • Những loại đất nặn trên thị trường đang rất nhiều loại kém chất lượng không an toàn cho trẻ.
  • Vì bé nhà bạn mang theo đồ chơi ở mọi lúc mọi nơi nên việc sử dụng đồ chơi không an toàn khiến bạn không an tâm
  • Mùi của đất ảnh hưởng thính giác của bé.
  • Bạn muốn tìm tới một nơi bán những đồ chơi an toàn, đảm bảo chất lượng, uy tín bán hàng

Qua việc chơi với đất nặn giúp bé yêu của bạn học được điều gì?

  • Giúp bé phát triển tư duy sáng tạo qua cách tạo hình khối bố cục khi bé nặn.
  • Giúp phát triển tư duy ngôn ngữ, kể truyện
  • Bé được thỏa thích sáng tạo theo ý muốn của mình.

Phù hợp với trẻ từ 3 tuổi trở lên

  đồ chơi đất nặn   Tại bùng binh Cây gõ -Quận 6 

Chiếc cub 50 vừa chạy ra đến đường Bà Hom thì khựng lại. Con giở tấm áo mưa che đầu lên quan sát. Con đường đen đặc xe. Chưa bao giờ dòng người lại đông đúc đến vậy. Chiếc cub 50 giở chứng tắt máy. Ba hì hục đạp xe. Chiếc xe cứng đầu cứng cổ rốt cuộc cũng nổ máy. Ba phải nhích từng bước, từng bước khó khăn.

Vạt áo ba ướt đẫm mồ hôi. Rút cuộc chiếc cub cũng đến vòng xoay Phú Lâm. Hỡi ơi! Con đường đã trở nên biển nước mênh mông. Xe lớn, xe nhỏ chết máy nằm nhan nhản. Chiếc cub của ba con mình cũng chung căn số. Con định bước xuống xe nhưng ba đã giữ tay   đồ chơi đất nặn   lại. “Ngồi im trên xe đi. Xuống ướt hết đồ, sao mà đi học”. Hai cánh tay gầy guộc, nhăn nheo của ba run run đẩy chiếc xe đi. Hi hữu gặp ổ gà, chiếc xe lại choạng vạng, suýt ngã. Ba vậy giữ hai tay lái thật chắc. Chốc chốc ba lại quay ra phía sau, canh chừng con có bị mưa ướt không. Con ngồi sau xe mà ruột nóng như lửa đốt. Chẳng hiểu sao con đường đến trường hôm này lại dài đến vậy.

Con cứ nhấp   đồ chơi đất nặn   nhổm không yên. Nhất là khi bánh xe càng lúc càng ngập sâu trong nước hơn. Áo quần ba ướt mem. “Để con xuống đi ba”. Ba vội giữ con lại. “Ngồi yên đó. Ba ướt đồ, chút về nhà thay. Con đến trường, lấy đồ đâu mà bận. Mấy chuyện ngập nước này, ba quen rồi, hổng sao đâu con”. Con im lặng, nén một tiếng thở dài.

Cạnh đó có một chú chở gạo giao cho khách. Do sụp ổ gà, bao gạo trên xe rơi xuống đường ướt sũng. Bộ mặt chú nhăn nhúm khổ sở. Một số người đi đường xúm lại đỡ xe, phụ rinh bao gạo lên. Ba nhìn chú chở hàng,   đồ chơi đất nặn   vẻ cảm thông. Con giật thột sực nhớ đã bao lâu rồi mình không chú ý đến ba. Mỗi ngày con ngồi trên lớp học, có biết đâu ba đang phải đội nắng, dầm mưa, lội nước đi giao hàng cho người ta. Giờ con mới biết công việc chở hàng thuê cực nhọc và nặng nhọc khôn xiết. Vậy mà mỗi lần về nhà, ba không than thở nửa lời.

 Đường Nguyễn Hữu   đồ chơi đất nặn   Cảnh - Bình Thạnh 

Bất ngờ con tuột xuống khỏi xe, nửa ống quần ngập sâu trong nước. Ba nhìn con lo lắng. “Sao con không ngồi trên xe? Ướt hết đồ rồi”. Con lắc đầu. “Để con phụ ba đẩy xe”. Con túm lấy yên xe sau, phụ ba đẩy chiếc xe đi qua biển nước. Bước chân con và bước chân cha cùng bì bõm trong dòng nước đen đục. Những hạt mưa tí tách rơi xuống. Ba quay lại nhìn con gái vừa lo lắng, vừa thương hại. Con cười thật tươi như để ba yên tâm, con vẫn ổn. Nghĩ đến con đường kẹt xe, ngập nước, thấy thương ba khôn xiết.

 N. MY 


0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Web Tin Tuc © 2013. All Rights Reserved. Powered by Blogger
Top